Vòng đời

Câu chuyện lạnh lẽo trong mơ thuở nào
Quả thật không làm sao quên nổi
Làng xóm với những bông tuyết lất phất bay lúc mờ lúc tỏ
Xin cảm ơn những tháng năm đã làm ta luôn nhớ về em
Cũng từ đấy, tình yêu đã lặn sâu vào cánh rừng bạch dương
Sự dịu dàng của em đã sưởi ấm trái tim anh
Nụ cười của em làm tăng thêm nhựa sống trong anh
Chính vào lúc đó, anh đã tự nhủ lòng mình
Chỉ có nắm tay em, anh mới có đủ nghị lực để vượt qua mùa đông
Chuyện cũ vấn vương, chứa chất
Biết bắt đầu từ đâu bây giờ
Làng xóm với những bông tuyết lất phất bay lúc mờ lúc tỏ
Dù ở bất kỳ nơi đâu, nơi chân trời góc bể nào
Riêng em, anh không thể nào quên
Và cánh rừng bạch dương ấy nữa, mãi không thể phai nhòa
Lá thu rơi đầy, tuy não nề thê lương
Nhưng tháng ngày luân hồi đã giúp anh tìm lại
Bởi cho mãi về sau, anh vẫn cảm nhận thấy mình
Khi buông rời tay em
Anh mới hiểu ra rằng quê hương thật khó lòng xa nổi

No comments:

Post a Comment