Showing posts with label nguyễnbảochân. Show all posts
Showing posts with label nguyễnbảochân. Show all posts

Cô Đơn

Ta lại về nơi không ai chờ đợi
Chỉ nỗi buồn tựa cửa thờ ơ
Hoa giấy rơi thảng thốt trước nhà
Những mảnh trời vừa nguội

Chiều buông
Bóng ta đổ về ta nhức nhối
Bụi đường tóc rối
Lược cũng hững hờ

Ta về nhen lại những ước mơ
Ngùn ngụt cùng hoa giấy nở

Giữa những cánh hoa những tàn tro
Ta nhặt được nỗi cô đơn
Còn ấm lửa...

Nguyễn Bảo Chân

BÀI CA CỦA CON SÁO

Sáo sang sông vắng
Một mình
Khản cổ hát lời giã biệt
Có ai lắng nghe
Dòng sông ngủ mê bầu trời ngủ mê
Lời ca bay mỏi cánh...

Bờ cũ ơi,
Ta gửi lại ta về những xa xôi
Những ngày xuân xanh thắm
Ði đến mùa quả chín
Nắng còn nhớ chăng?

Ta trả lại anh một nửa dòng sông
Một nửa đời ta trong mát
Ði qua cơn khát
Anh còn giữ không?

Ta là con sáo lang thang
Nặng lòng bờ cũ
Biết đi đâu biết về đâu
Nơi nào cũng hun hút gió...

Nguyễn Bảo Chân