Showing posts with label trầnhòabình. Show all posts
Showing posts with label trầnhòabình. Show all posts

KHAU VAI

Có những con đường không thể tới thành Rome, nhưng Khau Vai thì tới…



Một người đi tìm một người
bao nhiêu người đi tìm bao nhiêu người?
Khau Vai buồn như đá
nước mắt người già mài trên má
đâu rồi thời rung reng vòng bạc lắc đồng?

Em kìa, những cây sa mộc lặng lẽ trong thung
chúng đang nghĩ gì?
em đang nghĩ gì?

Nếu một mai mình không lấy được nhau
em có đi tìm anh
qua điệp trùng đá sắc
những Khau Vai bầm dập dấu chân người?
Trời ơi Khau Vai
Khau Vai nhìn qua nước mắt
bao bong bóng về trời
thương buồn gửi lại…

Những cuộc tình vụng dại
những cuộc tình khôn ngoan
đã sống và đã chết ở nơi này
không khôn ngoan không vụng dại
chỉ lặng chìm như đá
chỉ bời bời như mây

Chúng ta sa mộc chiều nay
em hai mươi thoắt thành ngàn tuổi
em có anh xa xót thế này sao?

Quỳ trước núi mà tin thôi em ạ
ai trong đời chẳng có một Khau Vai
nhọn sắc đá tai mèo
cứa vào thương nhớ
Hãy nhìn nhau nhìn nhau trước gió
em sẽ thấy một Khau Vai trong số phận chúng mình.

Khau Vai 2007- Lục Nam 2008

Băng qua miền cỏ phơi

Một mùa đông như người tình gặp lại.
Cỏ nồng hương trên đồng dưới bãi
cỏ nồng hương và ta buồn thương.
Tất thảy, lặng lẽ như nụ cười của người không nhớ tuổi
Ta không nhớ tuổi nhưng ta nhớ em
Chính vì nhớ em mà ta không nhớ tuổi
Em đâu rồi? Ôi sương khói mùa đông?
Băng qua miền cỏ phơi, thấy mình là một ngôi sao lạc
Có thể cháy lên, có thể chẳng là gì…
Cỏ nồng hương và ta buồn thương.
Băng qua miền cỏ phơi, không địa chỉ, không lời
Người đàn ông mộng mị
Băng qua miền cỏ phơi.

Lối hoa vàng


Thả một câu thơ về phía em mơ mộng
Có lẽ nó đã bay như lá về ngàn
Thả một lời thương về phía em vô vọng
Nó biệt tăm như cánh chim hoang

Anh đã đi qua những bờ bãi hoa vàng
Những đỉnh núi đá xanh và lau bạc
Giấc mơ yêu - trái tim rung lục lạc
Qua một bến bờ lại thấy bến bờ sau

Những giấc mơ nát nhàu
Những con chữ nảy mầm tí tách
Anh mang theo giữa đất trời nguyệt bạch
Chút kiêu hãnh này chứng giám có trời xanh!

Dẫu những câu thơ như phận lá về ngàn
Anh vẫn thả rợp một chiều dại dột
Trái tim yêu - vó ngựa hoang thảng thốt
Lục lạc rung theo những lối hoa vàng...

Phone

Đâu đó từ vòm đêm sâu thẳm
em gọi
vào lúc anh đã bị bỏ quên

Phone
không còn là phone
và em
không chỉ là em…

Lá ngoài vườn trở mình rất khẽ
một ngôi sao rất xa biếc lên nghi ngại
tiếng chuông reo ngập ngừng
một người gọi một người trong im lặng
Ôi phone
Chuông đổ như mưa trên sa mạc vắng

Thức dậy
một nụ hoa xanh từ hồn anh đá sỏi
những câu nói đứt quãng
những chuyện vu vơ không cuối không đầu
Mênh mông phone
gió đã thổi giữa hai đầu buồn bã
gió đã tràn trên nụ hoa xanh

Điện thoại trên tay anh
như cánh cửa khép hờ
hằng đêm đợi ngón tay em…

BÀI HÁT RU HOA SEN




June 2007@Poems

Ngủ đi những đoá sen
Sen mọc bên nhà em
Ta hái về thành phố
Đêm nay Từ Sơn ta nhớ
Đêm nay Từ Sơn còn nhớ ta?

Ngủ đi những đoá hoa
Giấc mơ yêu nồng thắm của ta
Hết khổ đau lại chập chờn hy vọng
Hạnh phúc là gì, hạnh phúc có thật không?
Ôi những đoá sen dè dặt cánh hồng...

Ngủ đi những đoá hoa vợ chồng
Ta ru hoa một đêm dài đơn độc
Và em nữa, đã bao giờ em khóc
Trước hồn sen trong vắt một ước nguyền
Trước những cánh sen quay trong gió như thuyền?

Ngủ đi- nhưng đừng vào lãng quên
Những bông sen ta hái về chậm trễ
Ta thương em mà không sao thưa được
Ta yêu em mà không sao nói được
Sen ngủ trong bình, em thức trong ta...

Ngủ đi những đoá hoa lạ nhà
Hãy mơ giùm ta một mùa đôi lứa
Đêm nay hồn ta hé nở
Nhớ một đầm sen
Thổi gió dài tóc em...

Nhớ


Xa quá rồi em ạ
Anh mang theo nụ cười buồn của em
Qua núi tím biển xanh cát trắng
"Bây giờ kẻ Bắc người Nam..."

Anh nhớ em, trời ơi, anh nhớ em
Nhớ đến nỗi núi không còn tím
biển không còn xanh
cát không còn trắng
Chỉ còn ánh mắt buồn thương
Như sương phủ bên đường

Thôi bây giờ kẻ Bắc người Nam
Nhớ với thương hai đầu dằng dặc
Em gầy thế làm sao em chịu được
Những đêm phương Nam ký ức ngập tràn

Đừng khóc nhé hỡi tóc thề đa cảm
Những khi em ra ngõ một mình
Gió sẽ vuốt sợi mềm và lau khô nước mắt
Ấy là khi thương nhớ nơi anh đang vỗ cánh đi tìm

Khúc mùa đông

Sẽ là một mùa đông ngây dại nhất
Khi em cay đắng khóc tạ từ nhau
Ừ thôi nhé, một vòm trời thủy tinh đã mất
Hoa cúc vàng giờ biết hái nơi đâu !

Em bé nhỏ giữa mùa đông quá rộng
Gió ơi gió, một lần thôi xin đừng thổi ngược chiều
Hãy để em ta về con đường xưa mơ mộng
Thời em nói yêu ta trong nước mắt thiên thần

Ừ thôi nhé, hoa vàng và cỏ biếc
Sẽ theo em đến tận cuối trời
Em thương xót, em đẹp hơn nước mắt (*)
Và trái tim ta đập trước gió tơi bời

Ở một nơi nào đó
Em có buồn như ta
Mùa đông mang gương mặt một cuộc tình tan vỡ
Mùa đông không buông tha...

(*)_ Một ý thơ P.Êluya

Không đề

Một con đường khác, một chân trời khác
em hãy đi đi
Một vòng tay khác, một lời ru khác
em hãy ngủ đi
Mây bay đầu núi, sương giăng cuối ghềnh
còn đây những tờ lịch rụng
xa vời ngàn giấc mơ yêu
Những vui buồn như giấy thếp sang trang
khóc cũng thế mà hát thì cũng thế
anh đang nhìn em đây
Anh ở lại cùng mùa đông lỗi nhịp
như chú sẻ buồn nép mái hiên xưa
những cọng rơm vàng xao xác trong mơ
Một con đường khác, một chân trời khác
Em hãy đi đi...

BẮT CHƯỚC DÂN CA MÔNG




"Không bằng lòng thì thôi

nếu em bằng lòng

thì ta về ở với nhau một đêm"

(Lời bài hát Mông)



Nếu em yêu chồng thì thôi

Nếu không yêu chồng

Thì ta về với nhau

Một đêm hay một đời

Khi ấy em sẽ nói.



Nếu em yêu chồng thì thôi

Nếu không yêu chồng

Đêm quay nhìn song cửa

Vía trong ta tìm nhau trong ngôi sao lẻ

Giọt nước mắt gieo ngân ngấn cuối trời.



Nếu em yêu chồng thì thôi

Nếu không yêu chồng

Hãy mơ về Sapa một mùa sương gió

Dấu chân chúng mình còn ở đó

Những dấu chân hoá thạch giữa rừng già.



Nếu em yêu chồng thì thôi

Nếu không yêu chồng

Em cứ gọi tên anh trong gió

Núi sẽ chìm và mây sẽ nổi

Anh sẽ về bên em

Như tia nắng cuối cùng.



Nếu em yêu chồng thì thôi

Nếu không yêu chồng

Em hãy giấu đi những giòng nước mắt

Bao khế chua ổi chát

Lời hoá bạc vàng ngày ta gặp nhau.



Nếu em yêu chồng thì thôi

Nếu không yêu chồng

Thì đừng sợ mắt mờ tóc bạc

Em vẫn còn anh

Đứng đợi kia dù vô vọng một đời.



Nếu em yêu chồng thì thôi

Nếu không yêu chồng

Lời anh nói sẽ về bên gió lạnh

Bao dịu dàng cay đắng đêm nay



Trần Hòa Bình