Showing posts with label đoànthịlamluyến. Show all posts
Showing posts with label đoànthịlamluyến. Show all posts

Biển trong ta


Bao nhiêu nước biển mặn rồi

Lẽ gì nước mắt trong đời mặn hơn?



Lòng người - cái biển tí hon

Mà nghìn năm nữa vẫn còn sâu xa!

Có bờ để đánh thuyền ra

Không bờ, để tự bao la sóng dào…



Trong ta bờ bến thế nào

Mà con tim cứ thiết trao một người.

Mà bao nhiêu kiếp luân hồi

Mà thổn thức đến muôn đời vì nhau ?



Mà sung sướng mà khổ đau

Mà từng nhuộm trắng mái đầu đương xanh!

Mà lên thác mà xuống ghềnh

Mà rồi từng mảng lênh đênh giữa đời…


Biển ngoài kia đã lặng rồi

Biển trong ta vẫn chưa nguôi dạt dào.

Nói với anh


Phép cộng của tình yêu
Là khi em hờn dỗi
Phép chia của tình yêu
Khi một lần nông nỗi
Bên nhau tròn trăm tuổi
Ta vẫn thèm số dư
Thời gian dù tiếp nối
Tình yêu không phép trừ
Gian khổ hay cách trở
Thương nhau thêm bội phần
Và với em khi đó
Tình yêu là phép nhân.

Không có số được vàng


Suốt cuộc đời tôi tìm kiếm tình yêu
Như người ta tìm vàng đãi cát
Chân tôi bước khắp ngả đường sa mạc
Hết ngày dài lại đêm thâu

Nhát tôi đào hoáy thành vực sâu
Cát moi lên ngỡ đắp thành trái núi
Tôi như con sò cắm sâu vào lòng suối
Như con sên bám chặt lá cây rừng.

Tôi chưa gặt được niềm vui đầu tiên
Nên chẳng nhận ra cay đắng sau cùng
Quên mất lời dạy xưa,
Mẹ tôi kể lại rằng:
Người đào vàng phải có số được vàng
Đến ngày được vàng
Nắm đất sét cũng hóa ra vàng thỏi.

Tôi trong chuyện tình yêu
Như người không có số đựợc vàng
Dẫu gặp vàng,
Cầm được vàng
Vàng cũng thành đất sỏi!

THẾ CHẤP

Xin dịu dàng thế chấp trái tim ta
Khi biết trước trò chơi mang số phận
Đã qua hai phần đời khấp khểnh
Lộ trình này phẳng lặng hay chưa?

Xin dịu dàng thế chấp trái tim ta
Nếu dám chắc mai sau rồi hạnh phúc
Quá khứ với hai lần nước mắt
Giọt này ai chắc sẽ lau khô

Xin dịu dàng thế chấp trái tim ta
Để bình tĩnh neo thuyền vào bến đỗ
Biết đâu đấy bất ngờ giông tố
Lại gạt thuyền ra tít tắp khơi xa

Xin dịu dàng thế chấp trái tim ta
Để nhẩm thuộc châm ngôn người đi trước
Câu thơ hay viết xong phải đốt
Dẫu tột cùng ham muốn được phô ra

Khéo trò chơi của thượng đế đây mà
Xin cẩn trọng trước trò may số phận
Ta chẳng muốn duyên mình lận đận
Xin dịu dàng thế chấp trái tim ta