Nơi thu sang mây trắng vẫn bay về
Qua sông bỗng gặp nụ cười Vớt lên lại sợ thuyền tôi chòng chànhThả trôi, thì lại không đànhThôi thì như áo quên cành hoa senHôm sau qua ngõ người quenTrầu têm còn đó mà em đâu rồiTôi đem tình cũ ra phơiTình cờ bỗng gặp ai rơi nụ cười