Phải chăng duyên số gặp người
Sẽ buồn vui?
Sẽ khóc cười?
Nào hay!
Đêm đêm ôm cuộc tình say
Nghe mềm môi
Nụ hôn đầy chiêm bao
Thực hư giọng nói ngọt ngào?
Vỗ về ta
Giấc xanh xao
Bời bời...
Bên người đầy. Bên ta vơi.
Dại khờ ta trút nỗi đời
Nhẹ tênh!
Ta giờ chiếc bóng chênh vênh
Gọi người...
Trăm tiếng vọng mênh mang buồn