Chẳng nhẽ
Anh lại so sánh nỗi buồn này với nỗi buồn kia
Cái gì hơn?
Cái gì là tận cùng?
Điều gì dễ khiến lòng anh hồ nghi day dứt?
Sự im lặng của anh chùng xuống tim em câu trả lời
Em mới biết nói cảm ơn không dễ
Ồ (bắt tay). Em khoẻ không? – Em khoẻ
Và mắt nhìn lấn lướt bờ môi
Lời trao nhau sáo rỗng nhất trên đời
Em mới biết
Đúng là chẳng thể nào so sánh được nỗi buồn này với nỗi buồn kia
Dù anh đã thốt mỗi ngày một lời du dương
Và em đã rơi trong lưng chừng hạnh phúc
Nỗi buồn nào đón nhận nhẹ nhàng quên
Em mới biết điều gì là tận cùng
Lời nói? Bắt tay? Hay mắt nhìn? Im lặng?
Chẳng có gì trên đời này có thể buồn hơn
Mọi ma mị tìm vui mới thật là sáo rỗng
Chẳng có gì ngoài anh mới thực là quan trọng
Em mới biết
Sáng mai này, ngày dài thêm một chút
Tiếng thở mình khẽ nhẹ
Sợ mình tan...
Showing posts with label lêmỹ ý. Show all posts
Showing posts with label lêmỹ ý. Show all posts
So Sánh
Subscribe to:
Posts (Atom)