Showing posts with label olgabergoltz. Show all posts
Showing posts with label olgabergoltz. Show all posts

Không đề

Anh hãy trở về trong giấc mơ em
Dẫu trong mơ anh không còn như ảnh
Anh một thuở như cuộc đời, như chim, như nắng
Như tuổi thanh xuân, như hạnh phúc vô bờ

Anh bây giờ đã ở rất xa
Khoảng cách bao la xóa nhòa hình dáng
Chỉ còn lại trong tim nắm tro tàn ảm đạm
Chẳng thể nào cháy lửa nữa đâu anh

Chỉ mình em có lỗi chỉ mình em
Vì đã vội lìa xa anh quá sớm
Vì vẫn sống trái tim đầy kiêu hãnh
Ôi lòng khát thèm chẳng thể nào nguôi

Anh hãy trở về trong giấc mơ em
Dẫu trong mơ anh không còn như ảnh
Anh một thuở như cuộc đời, như chim, như nắng
Như tuổi thanh xuân, như hạnh phúc vô bờ

Chuyện mười năm trước

Chỉ có một lần thôi
Em hỏi anh im lặng
Thế mà em hờn giận
Để chúng mình xa nhau.


Biết đi đâu về đâu
Con thuyền không bến đợi?
Ôi cây xanh tình đời
Có nghe lòng ta gọi?


Những mùa xuân đã qua
Tiếng ve về thổn thức
Gió thổi vào đêm hè
Kể chuyện mười năm trước.


Chỉ có một lần thôi
Em hỏi anh im lặng
Thế mà em hờn giận
Để chúng mình xa nhau.


Nơi tình yêu bắt đầu
Cũng là điều khó nhất!
Trái tim dù biết hát
Nhưng tình đời dễ đâu?!


Những đôi lứa yêu nhau
Có nghe tôi kể lại
Chỉ một lần trót dại
Thế mà thành chia phôi.


Chỉ có một lần thôi,
Em hỏi, anh im lặng...

Gửi Boris Kornilov

...Và tất cả đã đổi thay, em bây giờ cũng khác
Hát khác xưa rồi, khóc cũng khác xưa...
(B.Kornhilov)

Em nhớ lại chuyện ngày quá khứ
Khúc hát say mê một thời thiếu nữ
Ngôi sao cháy bùng trên sóng Nhê - va
Và tiếng chim kêu những buổi chiều tà.

Năm tháng đắng cay hơn, năm tháng ngọt ngào hơn
Em mới hiểu bấy giờ anh có lý
Dẫu chuyện xưa rồi, giờ anh xa cách thế
Em hát khác xưa nhiều, khóc cũng khác ngày xưa...

Lũ trẻ lớn lên giờ lại tiếp bước hai ta
Cùng nhắp lại vị ngọt ngào thuở trước
Cũng con sông Nhê - va bóng chiều xoáy nước
Nhưng xét cho cùng họ có lỗi đâu anh!...

Mùa hè rớt

Có một mùa trong sáng diệu kỳ
Sức nóng êm ru, màu trời không chói
Mùa hè rớt cho những người yếu đuối
Cứ ngỡ ngàng như lúc mới vào xuân

Trên má mơ hồ tơ nhện bay giăng
Se sẽ như không, nhẹ nhàng, phơ phất...
Lanh lảnh bầy chim bay đi muộn nhất
Hoa cuối mùa sặc sỡ lo âu


Những trận mưa rào đã tắt từ lâu
Tất cả thấm trên cánh đồng lặng sẫm
Hạnh phúc ít hơn mắt nhìn say đắm
Ghen tuông dù chua chát...có thà hơn


Ôi cái mùa độ lượng rất thân thương
Ta tiếp nhận vì ngươi sâu sắc quá
Nhưng ta nhớ, trời ơi, ta vẫn nhớ
Tình yêu đâu? Rừng lặng... bóng sao mờ...


Sao ơi sao, sao sắp rụng vào đêm
Ta biết lắm thời gian đang tiễn biệt
Nhưng mãi đến bây giờ ta mới biết
Yêu thương- giận hờn- tha thứ- chia li...

Mùa lá rụng

Những đàn sếu bay qua sương mù và khói toả
Trên Matxcơva lại đã thu rồi
Bao con đường như lửa chói ngời
Vòm lá trải ánh sẫm vàng rực rỡ.

Những tấm biển treo dọc theo đại lộ
Nhắc những ai đang đầy đủ lứa đôi
Nhắc những ai đang cô độc trên đời:
Tránh đừng động vào cây - mùa lá rụng!

Ôi trái tim tôi, trái tim của một mình tôi
Đập thầm lặng giữa phố hè xa lạ
Buổi chiều kéo miên man trong mưa gió
Khẽ rung lên bên khung cửa sáng đèn

Ở đây tôi cần ai khi xuôi ngược một mình
Ai thân thiết cùng tôi, ai làm tôi vui sướng?
Tránh đừng động vào cây - mùa lá rụng
Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi...

Nếu không có gì cần nữa cho tôi
Thì có lẽ chẳng còn gì để mất.
Anh đã từng ở đây, từng là người thân nhất
Sao bây giờ là người bạn cũng không?...

Tôi chẳng hiểu vì sao cứ ngùi ngậm trong lòng
Rằng tôi đã phải xa anh vĩnh viễn
Anh - người không vui, người bất hạnh
Anh - người đi cô độc quá trên đời!

Thiếu cẩn trọng chăng, hay chỉ đáng nực cười
Thôi hãy biết kiên tâm, tất cả đều phải đợi
Dịu dàng quá, dịu dàng không chịu nổi
Mưa thầm thì rơi mãi lúc chia ly

Mưa tối sầm nhưng ấm áp nhường kia
Mưa run rẩy những hạt cườm sáng lóa
Anh hãy cứ vui lên con đường hai ngả
Tìm hạnh phúc yên bình trong ấm áp cơn mưa.

Tôi ra ga, lòng lặng lẽ như xưa
Một mình với mình thôi, không cần ai tiễn biệt
Tôi không thể nói cùng anh đến hết
Vì bây giờ còn phải nói gì thêm?

Cái ngõ nhỏ con con đã tràn ngập màu đêm
Những tấm biển treo dọc đường càng thấy trống
"Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!"...