Khúc mùa đông

Sẽ là một mùa đông ngây dại nhất
Khi em cay đắng khóc tạ từ nhau
Ừ thôi nhé, một vòm trời thủy tinh đã mất
Hoa cúc vàng giờ biết hái nơi đâu !

Em bé nhỏ giữa mùa đông quá rộng
Gió ơi gió, một lần thôi xin đừng thổi ngược chiều
Hãy để em ta về con đường xưa mơ mộng
Thời em nói yêu ta trong nước mắt thiên thần

Ừ thôi nhé, hoa vàng và cỏ biếc
Sẽ theo em đến tận cuối trời
Em thương xót, em đẹp hơn nước mắt (*)
Và trái tim ta đập trước gió tơi bời

Ở một nơi nào đó
Em có buồn như ta
Mùa đông mang gương mặt một cuộc tình tan vỡ
Mùa đông không buông tha...

(*)_ Một ý thơ P.Êluya

No comments:

Post a Comment