Anh nhòe nhoẹt dưới sân ga
Lửa thuốc lá xòe như chùm cẩm chướng
Bên cửa sổ toa tàu em nhìn xuống
Chùm hoa nhỏ dần như đốm lửa trên môi
Đốm lửa theo em đi về phía xa rồi
Tiếng còi hòa tiếng nấc em chìm vào bóng tối
Anh- con diều bay hoài chẳng tới
Em- con tàu chẳng giận mà đi...
Chiều sân ga rộng đến chẳng còn gì
Gió ập đến cũng vô chừng vô lượng
Chỉ còn lại đây phảng phất mùi cẩm chướng
Và anh...
Thành phố đã lên đèn ánh sáng lạnh băng
Mà bỗng chốc dày hơn bóng tối
Nhưng khoảng cách giữa đời ta không sao dời nổi
Hai ngàn cây số xa!!!
Mười ngón tay đợi mười ngón tay ngà
Cho cẩm chướng trở về nguyên dạng cũ
Và nước mắt hôm nay kết nụ
Đẹp bừng trong tháng giêng sau.
No comments:
Post a Comment