Viết cho người đàn ông không phải của em
Đã không là tất cả
Thì xin chớ là gì
Bước phía nào cũng thấy mình có lỗi
Đành quay đi.
Sao không là hai mươi năm trước
Sao không là một trăm năm sau
Tất cả mới bắt đầu
hoặc đã ngủ yên trong kết thúc
Dở dang làm gì để em phải khóc
phải lặng câm?
Cuộc đời oái ăm hay em oái ăm
Cứ tự đày đọa mình giữa bao nhiêu dằn vặt
Thừa nhạy cảm nhưng không dũng cảm
Nói gì liều lĩnh bướng ngang.
Thôi đừng nhìn em, đừng nói với em
Phũ phàng đấy anh ơi !
Em sợ lắm, nếu như lỡ bước...
Hai chúng ta đang sống giữa cõi người.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment