Phone

Đâu đó từ vòm đêm sâu thẳm
em gọi
vào lúc anh đã bị bỏ quên

Phone
không còn là phone
và em
không chỉ là em…

Lá ngoài vườn trở mình rất khẽ
một ngôi sao rất xa biếc lên nghi ngại
tiếng chuông reo ngập ngừng
một người gọi một người trong im lặng
Ôi phone
Chuông đổ như mưa trên sa mạc vắng

Thức dậy
một nụ hoa xanh từ hồn anh đá sỏi
những câu nói đứt quãng
những chuyện vu vơ không cuối không đầu
Mênh mông phone
gió đã thổi giữa hai đầu buồn bã
gió đã tràn trên nụ hoa xanh

Điện thoại trên tay anh
như cánh cửa khép hờ
hằng đêm đợi ngón tay em…

No comments:

Post a Comment