Áp vào bàn tay anh
em thấy những cánh đồng
Những cánh đồng trải ra hút tầm mắt
Hoa cúc dại dưới nắng chiều gay gắt
Ngọn núi đắm mình trong mưa rơi...
Miền Trung xa xôi cơn lũ trắng trời
Miền Trung xa xôi khô cằn hạn hán
Dòng sông miệt mài trôi
chẳng thể nào xoa dịu vết thương của đất
Cơn lũ không xóa nổi chân chim nứt nẻ cánh đồng
sau mùa nắng cháy
Đôi bàn tay anh
Hằn sâu những đường cày số phận
trên thửa ruộng cuộc đời
cuộc đời lận đận
Hoa cúc buồn trắng những cơn đau...
Áp vào bàn tay anh
em nghe tiếng thì thầm của dòng sông trong từng mạch máu
Dòng sông lớn lên cùng chiến tranh
và ôm vào lòng những người con bất hạnh
Dòng sông chảy qua tuổi thơ anh
mang đi tuổi thơ anh
Con người soi mình xuống nước
Chỉ thấy màu khói lửa
và khuôn mặt những người thân yêu
nhòa đi trong nắng chiều...
Áp vào bàn tay anh
em hiểu được trái tim mình
Có ngọt đắng có cười và khóc
Có tận cùng khổ đau lẫn tận cùng hạnh phúc
Tất cả đều đến từ anh
Từ đôi bàn tay mang đầy ám ảnh quá khứ...
No comments:
Post a Comment