Nhớ


Xa quá rồi em ạ
Anh mang theo nụ cười buồn của em
Qua núi tím biển xanh cát trắng
"Bây giờ kẻ Bắc người Nam..."

Anh nhớ em, trời ơi, anh nhớ em
Nhớ đến nỗi núi không còn tím
biển không còn xanh
cát không còn trắng
Chỉ còn ánh mắt buồn thương
Như sương phủ bên đường

Thôi bây giờ kẻ Bắc người Nam
Nhớ với thương hai đầu dằng dặc
Em gầy thế làm sao em chịu được
Những đêm phương Nam ký ức ngập tràn

Đừng khóc nhé hỡi tóc thề đa cảm
Những khi em ra ngõ một mình
Gió sẽ vuốt sợi mềm và lau khô nước mắt
Ấy là khi thương nhớ nơi anh đang vỗ cánh đi tìm

No comments:

Post a Comment