Sáng nay em xuống phố
Bềnh bồng trên tóc tiếng chim
giòn tan tiếng cười trong gió
Tháng Giêng
những cụm mây trời hồn nhiên
quyến rũ hơi thở con gái
tôi đứng ngẩn ngơ nhìn
chập chờn tà áo mới
hồi hộp muốn đau tim
tháng Giêng ơi tháng Giêng
tôi chạy rượt theo mùa Nguyên Ðán
cớ sao giọng cười em phóng khoáng
trong trẻo như tiếng đàn dương cầm?
em mười ba còn tôi mười lăm
những bàn chân cuống quýt
bước lại gần
tôi bước lại gần nắm bàn tay
xòe ra níu lại chút hương bay
níu buổi sáng này trôi chầm chậm
đừng vội qua mau ngày nắng ấm
rượu hồng tôi rót xuống cỏ cây
đất trời chuếnh choáng say
có phải sáng nay em đã lớn
để tôi hóa kiếp làm bươm bướm
bốn mùa thong thả ngủ trên vai
để tôi ngả lưng trên đồng cỏ rất xanh
ru em bằng những vần thơ cổ tích
đôi mắt em mở tròn như viên bi ngỗ nghịch
lấp lánh mây trắng bay
tháng Giêng ơi tháng Giêng
tôi bắt đầu một hành trình lặng lẽ
đi sau em lặng lẽ
lặng lẽ yêu em, lặng lẽ tỏ tình
như bất cứ ai yêu nhau trong buổi sáng tháng Giêng
Tháng Giêng
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
GIẤC NGỦ
ReplyDeleteTối hôm qua em ngủ có ngon không?
ngoài khơi gió lộng
những ngọn gió thong dong
kể cho em nghe niềm vui tháng giêng
trên triền đồi có những luống rau mơn mởn
lá biếc xanh
kể cho em
chuyện tình 365 ngày trong một năm
đều là ngày tết
em sẽ gặp trong mơ
một tiếng gọi
một tin nhắn
một vạt nắng
một giọt mưa
một tiếng cười đùa
buồn như giọt nước
ngủ ngon nhé hoa cúc
ngủ mơ nhé hoa hồng
đêm dài như mùa đông
có đắp thêm chăn ấm?
sao trong mơ em không gối đầu lên ngực anh
để nghe nhịp đập của trái tim
đêm đến ngày khắc khoải
đang tập đánh vần cái tên 1 người
lồng lộng như sông
ngủ ngon nhé dòng sông
đừng quên từng đêm có 1 người soi mặt xuống dòng sông
buồn như đang mất ngủ...
Lê Minh Quốc
Điều Kỳ Diệu Nhất
ReplyDeleteNếu không có em trên cõi đời này
Đó chính là lỗi lầm duy nhất
Anh sẽ câm tiếng hát
thức dậy nửa khuya
và ôm mặt khóc...
Xin chào tôi cùng những gã khờ
Dù có gối đầu lên hàng triệu bài thơ
Dù có thuộc lòng mọi chuyện cổ tích
Cũng sẽ rùng mình bắt gặp trong mơ:
sự cô độc !
Lạ lùng sao khi ngậm trên môi sợi tóc
Và chút hương thanh khiết buổi tự tình
Trái tim tôi sẽ triệu lần nhún nhảy
Dòng máu hồng đào đánh thức bình binh
Lạ lùng sao khi cúi xuống hôn em
Môi chạm vào môi là tôi chết điếng!
Sống một đời không thể nào quên
Hương tương tư thơm hoài trong miệng...
Lạ lùng sao và cũng kỳ diệu sao
Em có thật như là không có thật
Là dáng Mẹ tảo tần - chiều nay anh gặp
Lúc anh nằm ôm sốt với cô đơn
Và khi em độ lượng đặt môi hôn
Anh gặp sự dịu dàng - người chị
Em lại hoá thành người vợ chung thuỷ
Khi đi bên anh đến cuối đất cùng trời
Bài thơ này xin tặng riêng tôi
Tôi chỉ là tôi lúc có em hiện hữu
Cùng tất cả mọi đàn ông trên trái đất này
Xin nâng cốc
Chúc mừng sự-vĩnh-cửu-viết-hoa
Em hãy nằm ngủ giữa trái tim ta.
Lê Minh Quốc
Chúc em ngủ ngon
ReplyDeleteđêm nay em ngủ có lạnh không?
xin cẩn thận đắp thêm chăn ấm
ngày rất ngắn đêm rất dài và anh sợ lắm
ngọn gió nào ùa vào căn phòng
mang theo lạnh buốt của mùa đông
làm em nửa đêm tỉnh giấc
anh sẽ hôn một triệu lần lên đôi mắt
chúc em ngủ ngon
khi khép cửa
mọi muộn phiền rớt lại phía sau
cơn mưa trên đường phố sẽ tan mau
cơn gió hắt hiu trở nên ngoan ngoãn
sẽ mang nắng về trên từng nụ hoa ngâu
đêm nay anh rất sợ
em nằm cô đơn nhưng mộng dữ quay về
chúc em ngủ ngon
ngày hẹn hò xuôi ngược
đường ta đi cây lá ngủ yên rồi
đêm ta về chỉ kịp chạm vào môi
lời từ giã
chứ không thể hôn nhau đắm đuối
chứ không thể nằm bên nhau mỗi tối
anh tắm trong hoan lạc mưa nguồn
mắt em buồn hơn một vạt trăng suông
anh chìm đắm ở trong đôi mắt ấy
chúc em ngủ ngon
và cầu mong suốt đời em chỉ thấy
đồi cỏ xanh có bướm trắng bay về
một ngôi nhà ô cửa sổ sơn xanh
anh ngồi làm thơ
những bài thơ xếp đầy dưới gối
ru em ngon giấc từng ngày
mỗi giấc mơ tinh khiết nắng ban mai
Lê Minh Quốc 1989