Về một chuyến đi xa



Chỉ mới cầm chiếc vé trong tay là em đã nhớ anh
Đã tưởng tượng lúc ngồi trong lòng ghế
Phía dưới là mây
là mái nhà
là đường phố
Là một người em rất thương yêu

Chỉ mới tưởng tượng thôi đã rướm nước mắt
Nơi đó là núi cao biển sâu
Những con người không quen
Tia mắt nhìn nhau lạc loài hun hút
Em cô đơn như hạc ngoài ngàn

Một mình lang thang
Em như phù du lạc trong đêm
Ngơ ngẩn bay về nơi núi cao
Dõi tìm một chốn nào sương khói
Nơi đó không vướng bụi trần
Thanh thoát từ bi

Em sẽ ngồi im lặng
Nơi đó là biển sâu
Mông mênh tình yêu kỷ niệm
Em sẽ giang tay giữa trời
Mà khóc
Riêng em

Ôi nước mắt như mưa quất rát đau lồng ngực
Em chưa đi sao đã nhớ anh rồi
Chỉ mới cầm chiếc vé trong tay
Em đã rũ đi trong tưởng tượng
Ngày mai lên đường
Em sẽ còn đau khổ bao nhiêu?...


No comments:

Post a Comment