Tháng Tư Đà Nẵng
Anh uống những cốc nước mía một ngàn
Ăn những bữa cơm bình dân có canh rau má
Bỗng nhớ lời em
“Thế giới của anh và em xa nhau quá”
Mình đã rất dễ dàng gặp nhau
Nhưng chia tay chẳng dễ dàng
Tháng Tư
Anh biết anh chẳng là gì trong số phận của em
Anh chỉ là người qua đường
Nhưng những ngày đã qua không dễ nguôi quên
Để Tháng Tư khắc khoải gọi tên
Ta đến đời nhau
Tia nắng
Bên cửa sổ mặt trời
Những con đường đầy gió
Hàng cây
Đêm
Em đã lìa xa
Anh cứ chạy theo
Gọi những kỷ niệm
Cơn lũ qua rồi còn lại phù sa
Tình yêu qua rồi…
Anh có trách em đâu anh chẳng nói câu nào
Anh chỉ buồn thôi, chỉ làm thơ, em đừng giận
Có tình cảm với nhau như thể mình là một
Khi em buồn anh chẳng thể nào vui
Tháng Tư Đà Nẵng
Anh lại đi lang thang như con gió
Gió âm thầm quằn quại vẫn yêu em
No comments:
Post a Comment