Dịu ngọt

Tôi học sự cần mẫn của đàn ong thợ
Sự dịu hiền, rắn rỏi của loài cây
Sự kiên nhẫn của bến bờ
Để yêu thương, chờ đợi

Biết bao ngày mệt mỏi
Biết bao đêm yếu lòng
Ngỡ như đời xua đuổi đàn ong
Muốn bẻ gãy những cây cành rắn rỏi
Ngầm đánh đắm những bến bờ nhẫn nại
Lòng tôi khắc khoải, ngập chìm...

Bao nghĩa tình đã tiếp sức cho tôi
Tiếp tục cuộc đời của con ong cần mẫn
Biết đợi chờ như dải bờ kiên nhẫn
Biết yêu thương dịu ngọt tựa loài cây...

No comments:

Post a Comment