Trôi ngược cua đường gấp khúc
trôi ngược cua đường gấp khúc
trôi ngược mặt trời trôi ngược núi xa
ngày của cuộc đi trôi ngược
lại ẩn mình trong khu vườn im lặng
im lặng ngắm nhìn loài giây leo bò quấn trên bậu cửa
nỗi buồn cũng không nhiều lời
nỗi buồn có mùi hương kỳ lạ của hoài niệm
không còn ai tìm hoa để hái nơi này
không nụ cười đã từng trong trẻo
chỉ những nhợt nhạt xanh
giữa những bất động trì trệ
những ngược ngạo chạy đường ranh chia cắt
không còn ai tin vào sự đổi thay
như tin vào ngọn gió
không còn ai tiếp tục lời tụng ca
về cua đường núi xa mặt trời trôi ngược
kìa khu vườn đang nứt tung
toé vỡ vô số hạt đẫm hương thơm
giữa những nín câm bất lực
Sẽ không còn nỗi nhớ
Rồi sẽ tan vào xa xanh anh và nỗi nhớ của anh
Em rồi cũng không khóc cười nơi ấy
Tình chúng ta rồi còn lại những gì?
Ai sẽ tìm trong câu chữ
Sẽ thấy những ngả đường
Nơi anh hút điếu thuốc đầu tiên
Nơi anh mất ngủ
Nơi trong đêm mái tóc anh trên ngực người đàn bà
Đêm tối dịu dàng và buồn khổ…
Ánh sáng đã tự thu dần
Khoảng cách ngân hà đã tự thu dần
Tiếng thì thầm trỗi dậy
Trỗi dậy niềm cô đơn ngàn xưa không thể lấp đầy
Anh có nhớ
Anh đã yêu làm sao sự đan cài của những ngón tay!
Khoảng trắng đã được nguỵ trang
Những câu chữ không thể không kìm nén
Tiếng thở hút sâu lồng ngực
Không thể vỡ oà
Không thể gọi tên
Anh có nhớ anh đã vô lý đến nhường nào!
Tuyệt vọng làm sao
Cái vẫy cánh của con bướm đêm lạc vào căn phòng ấm
Màu trắng ngượng ngùng marguerite chiều đông
Liệu còn có ý nghĩa gì?
Giá như ngày muốn xa là dễ dàng xa thẳm…
Valse tháng tám
Cả tin hát bài ca hạnh phúc
Hoài nghi ngoảnh mặt thở dài…
Thôi anh đừng phủ dụ em
bằng những lời buồn bã ngọt ngào.
Giá như em làm vỡ được
Nỗi đau thập ác trong ngực mình.
Để có thể bắt đầu cuộc đời
Bằng một màu mắt khác.
Em đã đặt bàn tay em lên bàn tay anh.
Như thận trọng đếm đo gởi trao số phận.
Những đường chỉ tay chạm nhau vấn víu
Liệu có gìn giữ được tình yêu.
Em đã nhớ anh
bằng nỗi nhớ của những bông hoa tuyết
nhớ mặt trời
Trần trụi giữa mênh mông
Không biết ngụy trang giấu giếm.
Thôi anh đừng so sánh
Đừng đặt em
bên cạnh những người đàn bà khác đầy quyền năng.
Liệu có còn thời gian để bắt đầu
Liệu có còn đủ sức để va đập
Hỡi quả chuông pha lê mỏng mảnh
Trong lồng ngực buốt đau !
From nothing. Tks
No comments:
Post a Comment