Tưởng thời gian đã chữa lành vết thương...
Bất chợt nhận ra
Mình không hát những bài ca cũ
Người đi,
Một mình mình một thuở...
Vẫn biết ơn
Những lời cuối chân thành
Nước mắt người không ướt nổi trái tim
Ham rộng lớn đã run vì gió bể...
Dấu chân người
Dẫu phôi pha
Mà như thể...
Lá cỏ nào trên đất hãy còn đau!
No comments:
Post a Comment