Trên hành trình đi tìm một nửa của đời mình
Em gục ngã trước cột mốc mang tên anh
Sự gục ngã không thể nào biết trước
Người ta bảo có cột mốc thứ 99
Thì sẽ có cột mốc thứ 100
Con người phải luôn cố tiến
Còn em chẳng thể nhích nổi thân mình
Những cột mốc mang tên người và mang số trên lưng
Lẽ nào lại giống nhau đến vậy?
Em lắng nghe những điều anh nói
Về cái không duy nhất ở trong đời
Về niềm tin, về số phận mỉm cười
Nhưng xin anh đừng bắt em
Quên cái em tìm
Quên điều em nghĩ
Tôi được là tôi trở thành đáng quý
Có thể rồi em sẽ từ bỏ cuộc hành trình
Hạnh phúc là điều khó nắm bắt
Có thể rồi ngọn-nến-em sẽ tắt
Ánh sáng thuộc về hôm qua
Có thể buồn nhưng sẽ cất lên bài ca
Là bằng chứng một thời trong em tồn tại
Cám ơn cuộc đời những khổ đau cùng em đi mãi
Thách thức em là ai?
Tự khúc cho em
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment