Nhặt trên gối sợi tóc
ngắt lại kỷ niệm một nhánh đen
Giường chiếu thênh thang
Tiếng chim gì không rõ
thưa thớt trong mưa
FeelingBlues*
nghe chật quá
Chẳng thấy mặt trời
Nhiều khi đơn độc
muốn thức dậy ở cõi khác
hình dung một nụ cười
đưa sợi tóc lên ngậm miệng
cũng đỡ nhớ niềm vui
12.6.97
Gió
ReplyDeletePhan Huyền Thư
Có những ngày
em rực rỡ một mình
tựa vai nắng chiều ngày khác.
Sa lầy kỷ niệm
mặt trời lặn vu vơ
Buồn rất trong
lấm tấm mồ hôi gương mặt hoài niệm
bệnh cúm mùa thu đỏng đảnh
em cốm mềm ủ lá sen khô
Người say về bến sông
đưa nàng gió hồi xuân tìm chồng
chắc buồn
rót một câu vào hang dế
trí nhớ hình chiếc kim khâu giầy
lũ dế ngộ độc than thở
Người xén cỏ
nhặt lên chiếc khuy ngà
không ngăn được gió
ngực hoàng hôn ùa ra