Kỷ niệm theo mùa về trong từng hơi thở
Nụ hôn đầu còn đó
Dù cuộc đời đã đổi thay
Có nỗi đau nào là của riêng ai
Tháng năm trôi nghẹn ngào nhức nhối
Anh tựa dòng sông suốt đời mệt mỏi
Mang nặng nợ phù sa
Em như tia nắng chiều vội vã lướt qua
Gieo ước mơ ngọt ngào tuổi trẻ
Ngày xưa da diết thế
Sao bây giờ lặng im?
Giọt sương kí ức rớt bên thềm
Thầm thì gọi cỏ
Những con đường đã cũ
Vết chân người còn đâu!
Ta xa nhau, nắng tắt từ lâu
Trăng vẫn một nửa như đời anh một nửa
Cùng nỗi nhớ
Không dệt thành mùa xuân
No comments:
Post a Comment