Cuối ngày xuống phố

Một buổi khoác áo xanh đi ngược chiều với gió
Lòng phố tím im lìm những hoạt động lạ quen
Trên con đường mình đã đưa nhau qua đó
Không có anh và đôi mắt chợt buồn
Nhìn phố dài hun hút những tiếng cười vỡ tung
Nhìn khuôn mặt mình ngơ ngác và cô đơn
dửng dưng
lạnh lùng như sáp
Có tiếng gọi dài trên con đường lá me
Vứt bỏ một buổi đợi chờ
Và cuối ngày xuống phố
Nghe náo động xô bồ
Tiếng gọi mời của nắng vàng hoe

No comments:

Post a Comment