Nói Với... Một Mình
Người-bây-giờ là Ta-hồi-ấy
lúc cỏ hoa may
làm líu ríu những anh chàng
đêm về cắn cỏ xốn xang
mơ một chút
môi thơm
mắt ước...
Ta-hồi-ấy - Người nào biết được
Người-bây-giờ
là ta nhớ mông mênh...
Thời cỏ may
thôi,
tưởng đã nguôi quên.
Giờ ngược gió - vô tình - Người vướng lại
một buổi
chớm mưa
Rồi
qua mãi?
No comments:
Post a Comment