Trái tim tôi là con ngựa bất kham
Sải vó dài trên đồng cỏ.
Gió ngùn ngụt gió.
Tôi, người xà ích yếu hèn không đủ sức
ghìm cương...
Lao về đâu những vô vọng nẻo đường.
Dẫu có buông mình vào bão táp.
Dẫu có nhận về mình phần buốt nhói
ngả nghiêng.
Tiếng róc rách dịu êm của dòng suối kia
Vẫn chỉ là hoang tưởng.
Trong bình yên không sống được bình yên.
Trái tim tôi, chú ngựa hoang bướng bỉnh
ưu phiền.
Lang thang hoài trong ngổn ngang trí nhớ.
Nắng... mưa... ngờ ngợ.
Tôi, người xà ích yếu hèn không giấc ngủ
Co ro buồn
Buông thõng dây cương...
No comments:
Post a Comment