Tôi không định viết một bài thơ khác
Thì bỗng em... em đến quá bất ngờ
Em loá nắng giữa mưa
Em giăng mưa giữa nắng
Em dâng tràn cơn bão ngả nghiêng thơ.
Nào biết em ra đi tự bao giờ
Tự nơi nào em ra đi, ai biết
Cho tôi nghĩ đến một vòm trời biếc
Em cheo leo ở đó tháng năm dài
Có thể là trên mặt đất này thôi
Nơi cay đắng vẫn ngày ngày làm khách
Nơi hạnh phúc ít khi cùng dự tiệc
Nơi mái nhà không một bóng cây che
Em ra đi để mãi chẳng quay về
Trước cánh cửa nỗi buồn chính tay em bấm khoá...
Nào biết em ra đi mùa thu hay mùa hạ
Chỉ biết khi em đến một ngày xuân
Hoa nở bừng trời đất ngạc nhiên
Những ngọn gió nhập vào em vũ hội
Cỏ bên đường ngỡ ngàng thay áo mới
Đá vỡ tan thành ríu rít tiếng chim
Cho tôi đánh mất mình khi em đến
Để được nhận ra mình mới mẻ lúc yêu em.
BÀI THƠ KHÁC
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment