Thời hoa gạo cháy

Không có mây để nhớ
Không có mưa để buồn
Chiều chia tay rất nắng
Nón em chừng nghiêng nghiêng

Cái bóng cây chẳng tròn
Nắng về anh tất cả
Con đường thưa thớt lá
Chói chang chiều ta đi

Thôi anh đừng thầm thì
Em buồn cười lắm đấy
Cái thời hoa gạo cháy
Xa mãi rồi anh ơi

Dòng sông vẫn êm trôi
Bến bờ không theo được
Bàn chân rồi dừng bước
Nhưng mắt lòng em theo

Bàn chân rồi dừng bước
Thương nhớ lòng khôn nguôi

No comments:

Post a Comment