Ký ức



Khi ta đến
Gương mặt người ánh lên niềm vui khiến ta bàng hoàng
Nét buồn lặng lẽ bỗng đi đâu mất
Ta nhận ra điều ấy thật chậm muộn
Như nhận ra chính mình.

Người đàn bà trong ta từ lâu đã thôi không hỏi mình là ai
Đã bước đi thật vui
Vì không bận lòng quanh quẩn
Không còn mơ hồ không còn tiếc nuối
Những gì chẳng phải của mình.

Người đường đột , thật thà , mệt mỏi
Như nhát dao cứa vào tim ta
Trên đời này liệu còn ai như thế
Mai sau liệu còn ai như thế.

Đem đến niềm vui một ngày đã khó
Giữ được niềm vui một đời , ta làm không nổi
Niềm vui không trong tay ta
Cuộc đời không trong tay ta.

Ta nghe giọng người thật buồn
Nghe tiếng bước chân người đi
Không trở lại.


No comments:

Post a Comment