Là Chút Hồng Phai


Chẳng có gì đâu em ở lại
Một chút cỏ hoa giữa tâm hồn
Tâm hồn một chút hồn cỏ lá
Cỏ lá tâm hồn một chiếc hôn

Chiếc hôn xưa ấy là hôn cũ
Đã phai mờ trên những lối đi
Đường về là gió, là mưa, là bão lũ
Nhưng gót chân em vẫn ấm áp một lời thề

Cứ ấm áp cho gót chân hồng mãi
Hồng như chiếc hôn cũ đã tàn phai
Em ơi em ạ hồng mất dấu
Sẽ mất dấu hoài giữa hư không

Hư không là gì hư không nhỉ
Là chút hồng phai chút hoài nghi

Hoài nghi là chiếc hôn có lẽ
Đã tàn phai quá giữa đường về


2 comments:

  1. Thế bây giờ cho thêm chị vào 1 trong số rất ít người biết ấy đi ;-). Chị thích đọc thơ nên cũng góp nhặt được kha khá, thỉnh thoảng post dần lên đây. Đặc biệt yêu thơ Lưu Quang Vũ - Xuân Quỳnh, các bài thơ Nga và rất thích thơ Phạm Thị Ngọc Liên.

    ReplyDelete
  2. Ơ, chị cũng biết bài này :-)
    Trong này có nhiều hàng độc mà trước giờ em cứ nghĩ em là 1 trong rất ít người biết. Trùng hợp ghê!

    ReplyDelete