Sao không phải là em, mà lại là Sa Pa




Sa Pa ngô nướng
Cô liêu
Điệu khèn hờn nhau trong bóng tối
Tóc người như suối
Ướt trên vai

Chẳng bao giờ thuộc hết đường
Phố huyện nhỏ như bàn tay
Yêu như say
Đi như gió
Rượu Sán lùng màu đỏ
Như mắt em thức đêm
Làm sao quên
Làm sao ta không nhớ
Ngôi nhà thờ bỏ hoang
Vẫn còn chuông đổ
Vỡ những bình yên
Có gì đâu mà khóc

Thôi mơ về đắng cay
Trả đắng cay cho gió
Thôi mơ về xót xa
Trả xót xa cho núi
Núi và hoa
Đỉnh Hàm Rồng có cơn mưa nhỏ
Và xanh
Thôi mơ về mong manh
Cầu Mây cong như cánh cung thần thoại
Bắn mũi tên mà em không đợi
Làm ta đau

Nỗi đau như dòng nước
Mắt hay là mưa Ngâu.

No comments:

Post a Comment