Anh viết vần thơ cuối
Cho em
và một thời nông nổi
của riêng mình
Kỷ niệm ngày xưa lấp lánh như viên sỏi
Lẫn vào ánh trăng đêm
Chẳng tại anh cũng chẳng tại em
Chỉ tại con đường
hai hàng cây rẽ lối
Ngọn gió thời gian miệt mài thổi
không về lại nổi ngày hôm qua
Mây vẫn bay về xa
Vẫn lá vàng rơi vẫn chiều thu óng ả
Cây bưởi sau nhà
mỗi mùa vẫn sai trĩu quả
Mà lòng đã thôi đắm say
Ta chẳng biết trân trọng những gì mình có trong tay
Nên mất đi
mãi mãi không tìm lại được
Bao điều mơ ước
Phút chốc
vỡ tan thành bọt bóng trong mưa
Ôi ngày xưa, ngày xưa ...
No comments:
Post a Comment