Ta đã qua những đêm hoang vu
Đến bao giờ ngủ bù cho Hà Nội
Ngủ bù cho đêm nằm tưởng tượng hương hoa sữa
Tưởng tượng vị sấu ngâm
Tưởng tượng em
Đến sáng còn thèm
Ta đã chui qua vòm Ô Quan Chưởng
Vác lều chõng qua ngõ Trường Thi
Hồ Tây tình nhân mà em không ở đó
Hà Nội nóng ong ong nhắc nhớ điều gì
Vẫn thèm yêu hơn là thèm gió
Hà Nội
Ta đi tìm bức tường vôi lở
Lề đường gạch vỡ
Phủ rêu
Gió ơi ta hiểu vì sao người không thổi
lên mái tóc em
Sợ pha loãng đêm nay
đêm bay đi mất
Đêm lênh đênh bên ngoài khung cửa
run lên như một chú mèo
Thèm một mình leo lên gác nhỏ
Nhìn theo.
No comments:
Post a Comment