Bài vu vơ thứ nhất


Em trở về thành phố bé nhỏ của riêng em
Phố mảnh như đường chỉ tay
Như sợi tóc em nuôi bằng bồ kết
Hàng cây xanh đợi ngày ai đến
Ghế đá chông chênh những người ngồi một mình

Em trở về ngôi nhà bé nhỏ của riêng em
Cửa sổ xanh, những chấn song yên tĩnh
Hoa cúc lặng lẽ trong bình
Lòng em như chuông rung trong một chiều nắng nhạt

Em trở về căn phòng nhỏ của riêng em
Thế giới của những giấc mơ và nhiều bí mật
Trên khung ảnh, trên tờ thư thứ nhất
Có tên một người - không - bao - giờ - về - lại
Thành phố của em
Ngôi nhà của em
Căn phòng của em
Dẫu trái tim em
Chẳng bao giờ khép cửa

No comments:

Post a Comment