Với cái nhìn trống rỗng trong gương soi.
Tôi bắt đầu một ngày dài mệt mỏi.
Một ngày dài nhàn nhạt.
Chẳng có niềm vui nào ra hồn.
Cũng chẳng có nỗi buồn nào
đáng để tôi được khóc.
(Có lúc tôi thèm được khóc biết bao!)
Đành rũ bỏ bộ mặt bơ phờ
Tôi dọn cho mình dáng vẻ thản nhiên
Rồi ném thời gian vào công việc…
Khi đêm xuống
Trong bóng tối, tôi ngồi chờ một giấc mơ…
Chỉ có những con bướm đêm
Chỉ có ngọn gió đẫm hương
Và tiếng côn trùng như dao
cứa vào lòng tôi buốt nhói.
Trái tim héo rũ rơi…rơi…
Tôi thức dậy
trống rỗng nụ cười…
CÓ NHỮNG NGÀY
ReplyDeleteCó những ngày trong vắt
Tôi bay tới chín tầng trời
Bằng đôi cánh của khát khao
Tìm hạnh phúc.
Có những ngày bầu trời đá tảng
Đè nặng trái tim người
Xếp đôi cánh bơ phờ mỏi mệt
Bó gối tôi ngồi nhìn sao rơi
Có những ngày lướt bên cuộc sống
Như người ta lướt ván mặt hồ
Mặc gió thổi, mây bay, lá rụng
Tôi thả ánh nhìn vu vơ.
Có những ngày
Vuốt ve từng cọng cỏ
Thèm nghe một tiếng côn trùng
Thèm cánh chuồn kim ngẩn ngơ trong nắng
Thèm tắm mình rười rượi ánh trăng...
Cứ như thế
Cứ những ngày như thế
Tôi vẫn ươm trong nước mắt, nụ cười
Vẫn chờ đợi trên cánh đồng khô khát
Những mùa màng hối hả sinh sôi.
Nguyễn Thị Đạo Tĩnh
Có những ngày khác... :-)