Làm gì có biển


 Giá mà ta được làm cây

Để khóc như lá rơi gầy giọt xanh

Rơi thanh thản, rơi yên lành

Chỉ đất thấu hiểu ngọn ngành nỗi đau



Giá mà ta được làm mây

Để cười một trận thơ ngây giữa trời

Ào ào hào sảng tan trôi

Cười mà như khóc ai người biết cho



Giá mà ta được làm sông

Biết ra tới biển là không còn mình

Bất cần - ngàn sóng coi khinh

Mặn mòi đã thấu, tan mình sá chi



Làm gì có biển mà đi

Sông đành chua xót, thầm thì cùng sông.



Lâm Thị Mỹ Dạ.


 


No comments:

Post a Comment