Hành trình



Em không biết cuộc đời em như thế nào nữa

Nhưng anh hãy cứ đến gõ cửa cuộc đời em.



Có điều đừng vào lúc mặt trời hoá thân thành mặt trăng hay mặt trăng hoá thân thành mặt trời.

Trái tim của em dễ rung động lắm.



Cũng đừng vào lúc ánh ngày còn chói chang hay ánh đêm đã trở nên rùng rợn.

Thế giới rảnh rỗi có là bao.



Cũng đừng vào lúc em đang mải mê với những niềm vui nỗi buồn hay chúi đầu vào sách vở.

Em sẽ rót nước mời anh như người khách lạ.



Cũng đừng vào lúc em vừa viết xong một bài thơ, em chỉ có nụ cười của người chết dở.



Thế cuộc đời em là gì? Em cũng không biết nữa .

Có lẽ chỉ một hơi thở, một hơi thở ...



Nhưng anh hãy cứ đến gõ cửa cuộc đời em.


 


Lê Thị Thu Thuỷ





No comments:

Post a Comment