Xin anh dừng chân ngoài ngõ
Nhà em đây rồi đừng vào nữa van anh
Hãy dừng lại đây ranh giới giữa chúng mình
Đừng vào nữa kẻo rồi em khổ
Đừng vào nữa kẻo rồi em nhớ
Em biết mình hay sống đa mang
Một chút xa xôi cũng thảng thốt bàng hoàng
Lời hứa hão cũng làm em chờ đợi
Em như sợi dây đàn căng mãi
Khẽ chạm vào cũng thấy tiếng ngân rung
Em như cây có dòng nhựa dâng tràn
Hay xao xuyến trước cái nhìn đằm thắm
Em như dòng sông mùa nước lên sôi động
Nhưng lại sợ anh nếu anh đến chơi nhà
Khi em nhớ rồi anh lại trở ra
Em nhận lấy sự cô đơn trống trải
Em chắp tay và cầu xin anh đấy
Đừng vào nhà em hãy dừng lại ngõ này thôi.
Van anh
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment