Chẳng phải bao giờ cũng được sẻ chia
Tự tập cho mình thói quen, em không đòi hỏi
Chỉ thèm được nói
Bâng quơ những chuyện không cuối, không đầu
Không triết lý, không xa, không sâu
Nhạt như gió, lạ như nước, mà riêng tư gần gụi với em
Trong từng hơi thở…
Đừng tìm kiếm nơi em sự cảm thông
Của người phụ nữ từng trải
Hãy để em như hương, như hoa
Bồng bột lắng nghe anh, chia sẻ ấm áp
Bằng cuộc sống có nụ cười tiếng khóc
Đừng tìm ở em sự nhẹ nhàng
Vô ích thôi, em thích nồng nàn
Thích sống trọn - vẹn
Thích ôm gọn cả bầu trời trong vòng tay
Đừng tìm đến em, khi anh say
Nói những lời không thật
Đừng gắn bó với em như bóng, hình nhợt nhạt
Có như không...
Đỗ Thanh Vân
No comments:
Post a Comment