Diêm
Nguyễn Kim Anh
Có người ví tình yêu như vỏ với que diêm
Nhưng em không nghĩ thế
Bởi que diêm chỉ một lần sáng loé
Còn vỏ bao cháy đến trăm lần
Em không là phần sẫm nơi vỏ kia
Để làm sáng rồi đốt lịm đời những que diêm mỏng mảnh
Rơi hết lần này đến lần sau lấp lánh
Rất đa tình rồi phụ bạc như không
Nhưng em rất sẵn sàng làm chiếc que
Dám đốt cả trái tim diêm sinh bé bỏng
Cháy đến tận cùng của tấm thân trắng trẻo
Dù kiếp tàn nhưng hiểu đã được yêu
Dẫu cho anh có chạm đến bao nhiêu
Và sau mỗi cuộc tình chỉ dăm ba vết xước
Không oán hờn đâu vì em tin minh được
Chứ yêu nhiều bạc phếch có gì đâu
Nếu muốn suốt đời mãi được bên nhau
Thì câu ví kia xin người rút lại
Bởi cái ngắn ngủi khác xa cái mãi mãi
Mà tình yêu cần đi suốt cả cuộc đời
Gạt tàn
Đến một ngày thấy minh như cái gạt tàn
Để anh gạt nỗi buồn về người con gái khác
Khờ dại ôm nỗi nhớ tinh yêu chưa tan hết
Của những cuộc tinh tiếp nối đi qua ngón tay anh
Sao anh không một lần để nỗi buồn tàn trên ngón tay
Anh sẽ hiểu nỗi đau của gạt tàn thuốc lá
Em cháy lòng ru mình chỉ để
Gần anh hơn tất cả những điếu thuốc lá kia
Đến một ngày không còn đủ bao dung với đợi chờ
Em không còn tin những đốm lửa một ngày kia sẽ cháy
Sao em không là một điếu thuốc thôi
Để thấy mình được một lần tan ra trên ngón tay anh run rẩy .
Thuốc lá
Yeast
Lúc nào anh cũng mang em bên mình
Vì anh thường quá vui cũng như hay quá buồn
Anh chỉ nhớ đến em như một thói quen
Đời em càng ngắn lại
Anh càng dài niềm vui
Đời em càng ngắn lại
Anh càng sâu nỗi buồn
Anh phung phí em trong những cuộc rượu tàn
Em lặng lẽ cháy
Lặng lẽ cháy hết mình
Và lụi tàn
Trên môi anh
No comments:
Post a Comment