Trời ngoài kia đang rực nắng vàng


Tôi đứng dậy lau khô nước mắt

Trời ngoài kia đang rực nắng vàng

Chẳng đáng buồn đâu

Những mảnh vỡ của tình yêu ảo ảnh

chỉ có thể cứa vào tim những thương tích

hoang đường

Rồi sẽ lành nguyên thôi trái tim

Rồi sẽ bình yên thôi cuộc sống

Tôi từng u mê chìm trong ảo tưởng

Từng lạc đường đứng giữa ngã ba

Từng ngu ngơ tin lời của gió

Từng non tơ trước ngọn cỏ già

Sau giấc ngủ vùi mê man tôi đã kịp trở về

tìm lại chính mình và nửa hồn đã mất (*)

Đời đích thực, tình yêu đích thực

sẽ cùng tôi đến cuối con đường

Trời ngoài kia đang rực nắng vàng

Dẫm lên những mảnh vỡ của tình yêu ảo ảnh

tôi trở về với đích thực yêu thương

No comments:

Post a Comment