Đáng lẽ em như chim trời dang rộng cánh bay
không vướng gió
đáng lẽ em như con cá vượt sóng lao ra trùng khơi
đáng lẽ em thênh thang như mặt trời mặt trăng
ngời ngời huyền hoặc
đáng lẽ em phải là em
không là vực hút nỗi buồn
Giá mà em có thể sống vì chính em
lồng lộng chói chang ước muốn
giá mà thiên nhiên kia
biết thốt tiếng vỗ về
Giá mà bên cạnh em có một người
biết đưa tay an ủi
dẫu rằng chỉ thoáng chốc khi em nhói đau
dẩu rằng chỉ một ánh nhìn hỏi han không lời
dẫu rằng không phải là tất cả
Nước mắt như một giòng sông
như cơn mưa lũ
đôi khi trong vắt
đôi khi đục ngầu
đôi khi không biết từ đâu
cứ tìm em đổ tới
anh ơi
người mà em tin cậy
người mà em ước ao
đôi khi em phải mượn các mẫu nhân vật từ phim từ truyện
đôi khi chỉ là một khuôn mặt nhìn nghiêng tình cờ
đôi khi chính là những phần của các người chung quanh
ai sẽ giúp em lấp đi cơn lũ của giòng sông nước mắt…???
Bây giờ một mình
tươi như hoa
một mình
dòn dã tiếng cười xoay tròn
một mình
nhọc nhằn
một mình
nỗi tủi thân sắc cạnh
Ôi con dao thời gian
lẽ nào em phải như thế mãi?
lẽ nào thiên nhiên không một lần nhìn lại?
chiếc lồng cuộc đời giam giữ cánh chim?
lẽ nào đại dương mênh mông kia cứ lặng thầm cuốn đi
rong rêu cát bụi?
Lẽ nào anh chẳng đến bên em
xóa hết nỗi buồn…???
No comments:
Post a Comment