Tự khúc

TỰ KHÚC 1

Ngày đó em là chiếc lá
Rơi bên bờ hoang dại
Đợi chờ mà anh thì xa ngái
Lá thành xác khô

Ngày đó em là một bài thơ
Đọc lên một đêm nổi gió
Đành dang dở
Thiếu anh thơ viết chẳng thành câu

Rồi những đêm không màu
Có người ôm niềm trách móc
Gió thở than lời nặng nhọc
Ngọn cỏ chờ trăng xa

TỰ KHÚC 2

Ngày đi qua nỗi buồn ở lại
Anh đi qua thả rớt nỗi sầu
Em ngồi nhặt những giờ hiu quạnh
Gửi theo dòng nước mắt về đâu

Dưới chân ngày đau thương em khóc
Hững hờ mong nhớ những ngày xưa
Cũng có lúc thấy mình rất lạ
Lẻ loi như một ngón tay thừa

Trong giấc mơ của em buồn lắm
Không có anh cũng chẳng có em
Lá sen cạn xanh như lòng nhớ
Em soi mình tìm một chốn quen

No comments:

Post a Comment