Ngày tháng đã xa xưa

Ngày tháng đã xa xưa như cổ tích
Mơ ước trên cao và mây trắng quanh mình
Những góc phố suốt đêm đi như gió
Lạnh đến chừng rượu cũng căm căm

Ta cạn rồi ta mời ta lần nữa
Thôi người ơi đừng có trầm ngâm
Còn quá trẻ để tri âm ngày cũ
Thơ còn đi người còn viết âm thầm

Chiếc lá bay màu vàng giấy cũ
Những câu thơ khổ sở một thời
Người đã hồn nhiên câu thơ cay đắng
Những tháng ngày còn nuối tiếc, phải không ?

Chắc rồi cũng đến lúc ta chờ đợi
Bài hát vang lên đến giọt cuối cùng
Khi mỗi đêm mơ ta không còn đếm tuổi
Khi sớm mai con chim hót rưng rưng.

Lê Vĩnh Tài

No comments:

Post a Comment