Gió


Có phải tại gió chăng
Gió mất ngủ suốt đêm gõ cửa
Gió lang thang không nơi trú ngụ
Gió yếu mềm tay lá vuốt ve

Có phải tại gió chăng
Bao cuộc hẹn không về
Trăng đơn chiếc suốt đời ân hận
Gió tạt khói cay mắt người sưởi ấm
Anh thành người mắc nợ với chia phôi

Có phải tại gió chăng
Ngồi với một người, nghĩ đến một người
Nhàm chán thấm vào những gì thừa thãi
Có phải tại gió chăng
Tình yêu tôi lầm lỗi
Hay tại anh chăng, hay tại em chăng.

12-9-2004


2 comments:

  1. Những bài thơ của P st thật hay nhưng sao thấy buồn thế.Một nỗi buồn day dứt làm cho BB cảm thấy ở một góc nào đó P rất cô đơn.(xin lỗi nếu nghĩ sai)

    ReplyDelete
  2. Bonbon, P đọc comment này của BB vào lúc HN đang mưa, chợt nhớ tới "Bài ca số phận" của nhà thơ Nguyễn Thị Hồng Ngát. Có thể copy lại đây như một câu trả lời, được không nhỉ? Smile.
    Có thể có những lúc giữa bạn bè náo nhiệt
    Nhưng số phận luôn bắt em cô đơn
    Cô đơn cả khi có anh
    Cô đơn cả khi hai đứa mình hạnh phúc
    Số phận vốn đa đoan khắc nghiệt
    Để em tính nết thất thường
    Thoáng vui rồi lại bỗng thoáng buồn
    Lòng canh cánh một điều gì xa lắm
    Luôn đau đớn bởi những điều dự cảm
    Về quanh em vui ít buồn nhiều
    Con tàu về bến đã từ lâu
    Riêng em vẫn lênh đênh trên con đường vô tận
    Ngoài trời mưa bụi bay
    Ngày hôm nay lạnh lắm
    Thành phố mờ trong mưa...
    Người cũng mờ trong mưa......

    ReplyDelete