HỒI TƯỞNG

Một ngày khi núi lửa Pinatubo bùng nổ
tro bụi bay trên khắp hành tinh
những dòng mưa trắng xóa
em bên anh

Chúng ta tay trong tay ướt không còn gì để ướt
nấp vào một quán cà phê bên đường
tình yêu ấm như hơi thở
trên đôi môi anh

Từ đó đã qua bao nhiêu năm
đại tùng lâm bụi đã dày lên nhiều lắm
những cây con cũng đã trưởng thành
em đã nhiều lần một mình trở lại
đứng im nhìn mình buồn tênh

Người ta đã sơn sửa cho tượng Phật
Lát gạch những bậc thềm
dấu chân quỳ ngày xưa có lẽ đã chìm sâu dưới đất
lời thề nguyện ngày xưa đã bay vào thinh không

Pinatubo còn không
ngọn núi lửa từ một nơi xa lắc
đã làm chứng nhân cho cuộc tình mình
có giữ lại cho em hơi ấm
âm ỉ từ con tim

Yêu anh một lần và mãi mãi một đời
Em dẫu thành tro bụi
Bay khắp hành tinh
Cũng theo mưa mà về bên anh
Theo nắng mà về bên anh
Mãi mãi
Dẫu lời thề đã phai…

No comments:

Post a Comment