Tình Khúc
Nửa vầng trăng vỡ rụng giữa đời người
Anh không nghĩ rồi em sẽ đến
Cũng không nghĩ qua ống đồng, nước, lửa
Anh cuối cùng còn lại mình em
Không định đem cho nhau hạnh phúc,
Cũng không đành gây tai hoạ cho nhau
Đã cách mấy ngàn cây, đã lệch gần trăm tháng
Đã tiêu hao tất cả những duyên đầu
Sao gặp gỡ để một lần em hát
Khúc bi ca những ước vọng không thành
Sao gặp gỡ để một lần anh khóc
Nỗi cô đơn suốt tuổi xuân mình?
Giờ thì chẳng thể ai ngăn nổi
Ngọn lửa kia thiêu đốt cả thiên đàng
Những niềm vui, những nỗi buồn sắp sẵn
Trong phút giây bỗng hoá tro tàn.
Ta sống lại thuở vầng trăng mười bốn
Run rẩy cùng tin ở ngày mai
Sau muôn vạn lỡ làng ta mới hiểu
Nghĩa tình yêu giản dị nhường này.
Ta mới biết nụ hôn nơi cực lạc
Không bao giờ chỉ ngọt ngào thôi
Mới nâng niu từng mảnh trăng vỡ
Thắp thành sao an ủi bầu trời.
May hay rủi ta qua được dốc
Thôi những gì chìm khuất bên kia
Em rạng rỡ vòng tay da diết
Ngực anh sao rát bỏng đầm đìa...
Hồng Thanh Quang
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Hy vọng cuối
ReplyDeleteđôi mắt sẽ mở như lần thứ nhất
sen Tây Hồ nở giữa vàng thu
ta không lầm lẫn đâu dẫu tìm nhau thấy muộn
trong phút giây tuổi tác bay vù
như cánh chim bị tình yêu đánh động
những kinh nghiệm tháng năm bỗng hoá dư thừa
ta không cần sự từng trải cầm tay ta nữa.
đôi mắt mở như lần đầu tự dẫn ta qua
những mùa hạ đã làm sen úa
máu thanh xuân ta còn giữ trong mình
em lại sẽ trẻ trung và cất tiếng
nhẹ nhàng gọi lại bình minh
em tha thứ cho anh những ngông cuồng ảo vọng
anh đã rời em để được quay về
đường đã định không thể ai vượt tắt
lối đoạn trường đã dành sẵn ta đi
đôi mắt sẽ mở như lần thứ nhất
ta lại tin hạnh phúc thực chân thành
những cánh sen lạc mùa lại trắng
giữa Tây Hồ khi đêm ngả vào xanh...
Hồng Thanh Quang 20-9-1996