Hoa hồng rũ buồn như đôi mắt
đã héo trong ánh nhìn
chiều nay trái tim tôi buốt quá
phải chăng vì trời mưa ?
Tôi- đứa trẻ học bơi trong khoảng sân nhà
chiếc thuyền lá mỏng manh ai kia bỏ lửng
mà vẫn không với tới
không chèo nổi
chỉ một khoảng sân con
Hơi lạnh đã tràn về
hỡi hoa hồng đen
cứ ngủ đi, ngủ đi đừng thức
ngày mai biết đâu nắng lên ?
Biết đâu tôi hóa thành mây trắng
bay sà xuống và mỉm cười
biết đâu tôi hóa thành cơn gió
suốt đời thanh thản rong chơi
Ừ thì hoa hồng đen
buồn như con mắt kẻ chì đen
ai kia nhớ mong buổi chiều sắp tắt
mà mưa thì hững hờ
cứ vỡ vụn trên tay
Thôi nhé
ngủ đi nỗi buồn của hoa
chiếc thuyền lá chẳng ai ngồi
cũng buồn ngơ ngẩn lắm
buổi chiều thở một hơi dài
vỡ vụn ra tôi…
No comments:
Post a Comment