Nổ đi ngọn pháo bông
Chiếu ngũ sắc ngời trên sóng
Bầu ngực căng những luồng xuân
Phơi khoe áo mỏng
Em ca hát đợi mùa về
Bầy chim én ở ngoài kia
Dường nghiêng mắt liếc
Đỏng đảnh những cái nhìn đa tình
Bật cười khanh khách
Ta chào nhau nhé
Mùa xuân
Mùa dỗi hờn gì em
Nụ hoa nở muộn
Dấu kín hương thơm của mình
Mùa không hiểu em đang chờ ngọn pháo bông
Rực cháy những ánh lửa ngũ sắc
Đâm thẳng qua đời
Niềm mong ước không nguôi
Nỗi khao khát như biển khơi
Ôm vào lòng những thao thức bí ẩn
Em muốn cuộn vào đời em những đằm thắm
đầy bão táp
Chờ đợi một cái hôn
Một ánh nhìn
Và đêm xuân tràn ngập
Tình yêu mênh mông
Em thở như đã lâu chưa thở
Giang tay chờ đợi mùa về
Khiêu khích những ngọn gió cuối năm bay đi hụt hẫng
Chao ơi thèm muốn nụ cười
Và nghe mình ao ước
Nổ đi ngọn pháo bông!...
Thành phố tháng chạp
Những mái tình ngủ quên trong sương
mơ về nắng ấm
thành phố như chiếc dù xanh
lồng lộng
tháng chạp bao nhiêu chồi non
Bao nhiêu hơi thở của mùa xuân
phập phồng lồng ngực trẻ
những cánh chim chao liệng bên trời
lời thì thầm của gió
thinh không reo ca
Thành phố vỗ tay tiễn đưa
giá rét
mơ màng một vòng tay lụa nắng
tháng chạp mềm như chiếc hôn
Em gửi cho anh một chút mùa xuân
nụ tình yêu đã chớm
trên môi em
hồng
Gửi cho anh tháng chạp
những mái tình im ngủ trong sương…
mơ về nắng ấm
thành phố như chiếc dù xanh
lồng lộng
tháng chạp bao nhiêu chồi non
Bao nhiêu hơi thở của mùa xuân
phập phồng lồng ngực trẻ
những cánh chim chao liệng bên trời
lời thì thầm của gió
thinh không reo ca
Thành phố vỗ tay tiễn đưa
giá rét
mơ màng một vòng tay lụa nắng
tháng chạp mềm như chiếc hôn
Em gửi cho anh một chút mùa xuân
nụ tình yêu đã chớm
trên môi em
hồng
Gửi cho anh tháng chạp
những mái tình im ngủ trong sương…
BUỔI CHIỀU HOA HỒNG ĐEN
Hoa hồng rũ buồn như đôi mắt
đã héo trong ánh nhìn
chiều nay trái tim tôi buốt quá
phải chăng vì trời mưa ?
Tôi- đứa trẻ học bơi trong khoảng sân nhà
chiếc thuyền lá mỏng manh ai kia bỏ lửng
mà vẫn không với tới
không chèo nổi
chỉ một khoảng sân con
Hơi lạnh đã tràn về
hỡi hoa hồng đen
cứ ngủ đi, ngủ đi đừng thức
ngày mai biết đâu nắng lên ?
Biết đâu tôi hóa thành mây trắng
bay sà xuống và mỉm cười
biết đâu tôi hóa thành cơn gió
suốt đời thanh thản rong chơi
Ừ thì hoa hồng đen
buồn như con mắt kẻ chì đen
ai kia nhớ mong buổi chiều sắp tắt
mà mưa thì hững hờ
cứ vỡ vụn trên tay
Thôi nhé
ngủ đi nỗi buồn của hoa
chiếc thuyền lá chẳng ai ngồi
cũng buồn ngơ ngẩn lắm
buổi chiều thở một hơi dài
vỡ vụn ra tôi…
đã héo trong ánh nhìn
chiều nay trái tim tôi buốt quá
phải chăng vì trời mưa ?
Tôi- đứa trẻ học bơi trong khoảng sân nhà
chiếc thuyền lá mỏng manh ai kia bỏ lửng
mà vẫn không với tới
không chèo nổi
chỉ một khoảng sân con
Hơi lạnh đã tràn về
hỡi hoa hồng đen
cứ ngủ đi, ngủ đi đừng thức
ngày mai biết đâu nắng lên ?
Biết đâu tôi hóa thành mây trắng
bay sà xuống và mỉm cười
biết đâu tôi hóa thành cơn gió
suốt đời thanh thản rong chơi
Ừ thì hoa hồng đen
buồn như con mắt kẻ chì đen
ai kia nhớ mong buổi chiều sắp tắt
mà mưa thì hững hờ
cứ vỡ vụn trên tay
Thôi nhé
ngủ đi nỗi buồn của hoa
chiếc thuyền lá chẳng ai ngồi
cũng buồn ngơ ngẩn lắm
buổi chiều thở một hơi dài
vỡ vụn ra tôi…
Mỏng như tơ nhẹ như tơ
Nảy mầm từ đêm một ánh sáng hồng một tiếng hót nhỏ
véo von loài chim báo xuân
Mùa đông trong em
những nỗi niềm giá lạnh đã tan đi và em vẫn biết
em không chạy trốn điều gì
một tình yêu mải miết
anh đôi lúc cô độc như vầng trăng trên non cao
buông xuống tâm hồn em chút ánh sáng lạnh lẽo
em giữ chúng như giữ khoảnh khắc của đêm
những phút giây tĩnh lặng
nảy mầm một ánh sáng hồng một tiếng hót nhỏ
loài chim báo xuân đậu trên ngón tay em
chạm nhẹ vào lồng ngực buốt giá
tặng một bầu trời ban mai
cỏ ngoài kia đã lên xanh biếc
một tình yêu tràn đầy…
véo von loài chim báo xuân
Mùa đông trong em
những nỗi niềm giá lạnh đã tan đi và em vẫn biết
em không chạy trốn điều gì
một tình yêu mải miết
anh đôi lúc cô độc như vầng trăng trên non cao
buông xuống tâm hồn em chút ánh sáng lạnh lẽo
em giữ chúng như giữ khoảnh khắc của đêm
những phút giây tĩnh lặng
nảy mầm một ánh sáng hồng một tiếng hót nhỏ
loài chim báo xuân đậu trên ngón tay em
chạm nhẹ vào lồng ngực buốt giá
tặng một bầu trời ban mai
cỏ ngoài kia đã lên xanh biếc
một tình yêu tràn đầy…
Subscribe to:
Posts (Atom)