Có phải đêm cuối đông dài lắm
Mà trăng hối hả về xuôi
những ngôi sao kết thành lời độc thoại
Người nhớ người không nguôi
Cuồn cuộn tiếng kèn đồng nhức nhối
Nỗi cô đơn réo gọi
Ai cuống quýt thấy mình một mình
cười giòn tan
Tội nghiệp dạ khúc của những người đàn bà lẻ mọn
Trò chuyện âm thầm
cuối chân trời một mảnh tháng giêng
cứ chói ngời ảo vọng
Trách làm gì đôi môi máu đỏ
chờ đợi một phúc phận rực sáng
Bát ngát quên hôm nay
Tháng giêng
người đàn bà cầm đầy tay những ngôn ngữ hạnh phúc
Kết thành chuỗi dài hoan lạc
Đắm chìm trong tiếng kèn đồng đợi chờ
Chao ôi dạ khúc
Và rồi mùa xuân chớp mắt quay về….
No comments:
Post a Comment